"Cậu ấy là kỳ thủ cờ vây nổi trội, nhưng điều đó thì ích gì, ở đây cậu ấy là đại ngốc".
Taek được DS ở thì tương lai dẫn truyện giới thiệu vắn tắt như vậy.
Xem đến tập 14, chắc hẳn cũng nhiều bạn chung nhận xét về Taek, một người kì tài đồng thời cũng vụng về, ngây ngốc đến lạ.
Song, Taekie không phải là người đơn giản như thế.
Ở Teak có sự trưởng thành khác biệt hoàn toàn đám nhỏ trong khu Ssang Dong Mun. Cái trưởng thành không liên quan đến việc dùng đũa, dùng đài, am hiểu âm nhạc đương đại hay sành sỏi các con đường Seoul. Cái trưởng thành của Taek thể hiện trong sự trầm ngâm, bình lặng của người gặp nhiều biến cố. Khi tâm sự với bố Dong Il về nỗi mất mát đáng sợ nhất trên đời, Taek như cởi bỏ được tảng đá đè nặng trong lòng, đôi mắt ầng ậc nước, thiết tha nỗi nhớ mẹ, trào lên sau chuỗi ngày dài im lặng. Sự đồng cảm của những người chung hoàn cảnh cùng câu nói của Taek khiến Dong Il-người ít khi nghiêm túc cũng gật gù: "Taek của chúng ta lớn thật rồi".
Sự trưởng thành của Taek, không thể hiện ở việc hút thuốc, dáng vẻ đội mũ cool ngầu. Mà ở cách đối mặt với áp lực. Một Teak hoàn toàn khác trong các cuộc thi. Lặng lẽ trong vòng vây phóng viên, cô đơn trong mọi cuộc đấu, tự mình vượt qua cảm giác sợ hãi gặp người lạ, nghiêm túc cứng cỏi lạ thường.
Sự trưởng thành trong việc theo đuổi đam mê. Suốt hành trình cùng Reply 1988, khán giả đôi lúc cảm thấy phiền vì Teak xuất hiện quá ít, chỉ quẩn quanh bên bàn cờ, chơi cờ đến quên ăn quên ngủ, giữa lúc bạn bè giải trí cũng tranh thủ tập luyện, ngày nắng hay mưa cũng lủi thủi đến viện cờ. Sự nhẫn nại, kiên định mọi lúc ấy đối với một đứa trẻ 18 đang tuổi mải ăn mải chơi là sự đánh đổi, hy sinh quá lớn.
Sự trưởng thành trong hành xử cẩn trọng, chu đáo. Hình ảnh bố gấu dùng tay trần đập vỡ khoá tủ Taek gây xúc động mạnh với người xem đồng thời cũng hé lộ tính cách tỉ mỉ của Taek, cất giữ sổ tay, sổ thi đấu, card khách sạn và những tấm ảnh quan trọng trong ngăn tủ riêng, sắp xếp ngăn nắp gọn ghẽ. Mỗi khi thi đấu nước ngoài về đều mang chút hoa quả vùng nhiệt đới làm quà cho hàng xóm, sợ về muộn không có thời gian ăn pizza với bạn bè nên cẩn thận mua luôn mỗi người một cái.
Và quan trọng nhất Taek có một tình yêu trưởng thành. Một Taek giấu mình, giấu cảm xúc trước bàn cờ tĩnh lặng, trái tim như vùng đất hoang đến ngày nhận ra sự hiện diện của DS là luồng gió ấm áp khiến cậu muốn thay đổi tất cả. Lần đầu tiên trong đời, ngoài cờ vây Taek cảm thấy có việc khác phải làm, có điều khác cần quan tâm. Taek thích DS với lý do bền vững nhất cho một tình yêu: "bởi vì ở bên cậu ấy cảm thấy rất vui, bởi vì đơn giản là thích thế thôi". Trải nghiệm của mỗi người đối với tình yêu hoàn toàn khác nhau nhưng trải nghiệm với một người biết lắng nghe, biết im lặng, biết bảo vệ và lên tiếng đúng lúc là trải nghiệm êm dịu nhất, là trải nghiệm của một tình yêu trưởng thành. Vào đêm tuyết rơi đầu tiên, Taek vẫn nhớ lời vu vơ DS nói với Sw để bày tỏ lòng mình, sự tinh ý ấy bất cứ cô gái nào cũng mơ người yêu mình có. Taek chưa một lần chê cười sự ngớ ngẩn của DS, chưa một lần thấy phiền tính cách hiếu động vô tư của con bé, trong mọi trường hợp mọi hoàn cảnh đều thấy DS đáng yêu. Tham ăn thì nhường đồ ăn cho, nhảy múa loạn xạ thì mỉm cười hưởng ứng (đối khi cười cam chịu ), đi thi đấu thì nhớ lấy quà về, đến bảo ăn đồ chưa chín cũng loay hoay nghe theo. Luôn nhường nhịn DS vô điều kiện và cũng bảo vệ DS vô điều kiện. Lặng lẽ ngồi bên khi DS khóc, lấy thân mình để che chắn cho DS, khẽ theo sau để bảo vệ DS.
Đối với Taek sự vụng về chậm chạp, ngây thơ, bàng quan với thế giới xung quanh không phải vì ngốc nghếch mà bởi Taek thoải mái được là chính mình, đón nhận sự chăm sóc của những người gần gũi, yêu thương. Không cần gồng gắng vì gánh nặng quốc thể, áp lực của thứ hạng, thắng thua.
Mỗi khi DS buồn, vì tủi thân, vì thất tình, vì nghĩ mình không được yêu thương, Taek lại xuất hiện. Khi thì một cuộc điện thoại rủ đi xem phim, khi thì lời hứa mua găng tay hồng, khi thì khệ nệ pizza. Tất cả những lần xuất hiện ấy ngầm chứng minh vai trò của Taek trong cuộc đời DS như lời nói có sức mạnh lớn nhất đối với đời người con gái: "Có anh ở đây rồi".
Vào khoảnh khắc Teak cầm điện thoại khe khẽ nói "Là tớ, Taekie đây", ngước đôi mắt trong veo nhìn trời đêm đổ tuyết tôi đã biết chắc cậu trở thành lời hồi đáp chính xác nhất của năm 1988.
Nguồn: (1)
[Cảm nhận] Sự trưởng thành đặc biệt của Taekie
Monday, January 04, 2016
No Comments
0 nhận xét:
Post a Comment