Trong Rep88, ngoài tình cảm gia đình, tình làng xóm và cái vụ "săn chồng" này thì mình ưng nhất Tình bạn của 5 đứa chúng nó. 4 đứa nối khố và 1 thèng nhỏ thần đồng gia nhập xóm muộn hơn xíu.
Mình ước thời gian dù có trôi đi, tình cảm của chúng nó dù có như thế nào thì tình bạn này mãi mãi không lớn lên. Hãy để Sunwoo mãi là 1 chàng trai mẫu mực, Junghwan cứ lạnh lùng thạch sùng nhưng quan tâm chăm sóc bạn bè cũng chẳng ai bằng, Duk Sun đơn giản, ngờ nghệch nhưng tình cảm, Dong Ryung hiểu chuyện, lười nhác và cả 1 bạn Taek luôn được ôm ấp trong vòng tay 4 đứa bạn thân.
Mình yêu cái cách Sunwoo chăm sóc cho DongRyung ở phòng tự học, yêu cái cách nó vẫn lê la cùng lũ bạn khắp nơi dù là 1 lớp trưởng học giỏi, thông minh sáng láng. Mình yêu Junghwan, bề ngoài thì lạnh lùng dửng dưng nhưng lại là đứa sẵn sàng dùng nắm đấm với ông anh lớp trên vì Sunwoo, sẵn sàng vì DongRyung mà mất đôi giày hịn mới tậu, sẵn sàng cùng 2 thằng ku kia nhảy nhót 1 cách mất hình tượng trước lũ nữ sinh vì con bạn thân, sẵn sàng trao yêu thương cho thằng Taek vô điều kiện. Mình yêu cái cách DongRyung tâm sự với từng đứa, làm quân sư gỡ rối từ chuyện gia đình, anh em, bạn bè cho đến chuyện tình cảm của từng đứa trong nhóm trong khi nó lại là 1 thằng chẳng có gì: bố mẹ không quan tâm, không có cả người thích mình hay người mình thích, học hành chểnh mảng. Mình yêu cái cách DS chăm lo cho thằng Taek, mà chắc nó chỉ chăm được mỗi thằng này thôi, chưa thấy nó chăm sóc ai kinh khủng như thế này, xếp hàng mua đồ ăn cho bạn, trải tấm giữ nhiệt giữ ấm cho bạn, là quần áo gấp sẵn cho bạn, kiên nhẫn phục vụ thằng bạn hơi ngơ trong cuộc sống thường nhật. Và mình yêu cách cả 4 chúng nó làm cho thằng Taek cười sau chuỗi ngày thi đấu vất vả, cách chúng nó hướng về nhau, cách chúng nó quan tâm chăm sóc lẫn nhau từ những điều rất nhỏ, cách chúng nó tụ tập chỉ để ăn mì, tụ tập chỉ để ngóng kết quả của thằng Taek ở phương xa.
5 đứa chúng nó như 5 mảnh ghép, chẳng đứa nào giống đứa nào vậy mà lại thật hợp, thật hài hòa khi đứng cạnh nhau. Thiếu 1 đứa, hẳn sẽ không tạo nên 1 Rep88 thành công như bây giờ. Chúng nó may mắn khi cả tuổi thơ và tuổi thanh xuân tươi đẹp đã có nhau ở bên, tạo nên ký ức tuyệt đẹp cùng nhau. Lý do ấy chính là lý do khiến Junghwan phải nén chặt tình cảm chớm nở của mình lại, vì sao ư, vì 18 năm và nhiều năm sau nữa, cái điều nó trân trọng hơn là tình bạn thiêng liêng này. Mình nghĩ nếu là Taek, lựa chọn của nó cũng sẽ là như vậy, nhưng cách xử lý của Taek sẽ khác, tính cách 2 thằng đâu có giống nhau .
Mình nhiều khi cảm thấy Taek rất cô đơn, đặc biệt khi đi thi đấu nhưng thật ra không phải, Taek may mắn vô cùng, may mắn vì khi bước chân về đến ngõ là có nguyên team 4 người ra đón, dang rộng vòng tay ôm trọn nó vào lòng, bao bọc chở che cho nó trước sóng gió, và dù nó có là thần đồng ở nơi đâu, nó có thắng hết vòng này đến vòng khác hay thua đẹp mặt trước 1 đối thủ nặng kí thì nó vẫn chỉ là thằng Taek ngơ của đám bạn, thằng mà không có 4 đứa ấy sẽ chẳng biết phải làm gì vs cuộc sống của chính mình. Taek cần 4 đứa ấy, như không khí của nó vậy. Nó đi thi thố là sẽ không ngủ, không ăn, không suy nghĩ nhưng cứ về nhà là ăn mỳ như đúng rồi. Bởi vì sao, cái quan trọng nhất là nó tìm thấy niềm vui, hứng khởi và ĐÓI khi ở cạnh 4 đứa kia. Từ bao giờ 4 con người kia cũng đã mặc định việc chăm sóc Taek là việc chúng nó PHẢI, CẦN và NÊN làm. Một cách vô thức, không đứa nào bảo đứa nào từ thằng DongRyung, Junghwan, Sunwoo cho đến DukSun đều như thế, từ những việc nhỏ nhất. TÔI TÌM ĐÂU ĐƯỢC NHỮNG NGƯỜI BẠN NHƯ THẾ NÀY ĐÂY HẢ GIỜI.
Vậy nên ta mới nói, đừng trách Hwan, cũng đừng trách Taek, vì tính cách chúng nó là như thế. Taek sẽ trưởng thành là chắc chắn và Hwan cũng sẽ không giữ mãi được tình cảm này trong im lặng, vì ánh mắt người đang yêu khó giấu lắm. Và dù có thế nào, thuyền nào cập bến, thuyền nào chìm, chỉ mong BK giữ lại cho tôi cái TÌNH BẠN THIÊNG LIÊNG này giùm cái. Cái điều mà tôi trân trọng và yêu thương. Cả 5 đứa, t không muốn đứa nào buồn cả đâu. Biên kịch-nim, có nghe lời ta nói không vậy.
Nguồn: (1)
[Cảm nhận] Tình bạn thiêng liêng của 4 đứa ồn ào và 1 đứa ít nói
Monday, January 04, 2016
No Comments
0 nhận xét:
Post a Comment