Với mối quan hệ bạn bè trong 3 mùa, Reply1997 mang đến một tình bạn thực tế nhất, vì chả mấy ai trên đời mở được nhà trọ như nhà Sung 94 và cũng chẳng mấy ai được sinh ra trong 1 cái xóm toàn các bạn giai tốt đẹp lại bằng tuổi như thế. Nhưng chẳng phải tình bạn của tụi trẻ chỉ là thứ chính, cái tình bạn cao đẹp hơn là ở các bà mẹ, các ông bố đấy sao? Mỗi người một vùng quê, đời đưa đẩy đến sống cùng một con ngõ nhỏ. Mỗi nhà một cảnh, có nghèo, có giàu, có một bước lên mây, nhưng chẳng ai câu nệ chuyện ấy. So với cảnh 5 đứa bạn ngồi cùng nhau, tôi thấy thích cảnh 3 bà mẹ ăn khoai lang (và sau đó là bốn bà mẹ) hay ba ông bố ngồi uống rượu. Mỗi lần họ ngồi cùng nhau, dù đang hân hoan hay đang sầu não, mỗi câu chuyện của họ đều đậm đà và cay như cuộc đời họ vậy.
Mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái không thể nào tuyệt vời hơn. Đứa trẻ lạnh lùng trở thành đứa yêu thương gia đình và được gia đình yêu thương hết mực. Đứa trẻ bất kham cũng chỉ là đứa không thể mở miệng nói ra một câu yêu thương với bố, bữa ăn gượng gạo không ai nói ai tiếng nào lại là bữa ăn ấm cúng nhất từ trước đến giờ của 2 cha con. Đứa trẻ mất cha cuối cùng cũng có thể mở lòng đón nhận một người đàn ông khác, trao cho cả hai cơ hội để có một gia đình mới hạnh phúc vẹn toàn. Đứa trẻ mất mẹ cuối cùng cũng có bàn tay một người phụ nữ thương yêu, sửa chăn cho lúc ngủ, pha sữa cho lúc đêm khuya.
Mối tình anh chị em lại càng tuyệt vời. Tôi suýt khóc khi anh Bong gọi điện hỏi Hwan chẳng khác gì mẹ hỏi lo cho con, ăn cơm chưa, đang làm gì đấy, đang cô đơn hả, nhớ về nhà nhé... Tôi phát hờn với tình anh em của Sun Woo và Jin Joo, kiếm đâu ra được một người anh như thế trên đời? Và tình chị em của hai cô gái kia, tưởng chừng như không thể hòa hợp, nhưng thực ra là không thể tách rời. Đám cưới bà chị mà tôi ghét nhất trên đời, tôi khóc đến nhòe cả mascarra. Đám cưới mà tôi mong ước nhất trên đời, người tôi muốn nắm tay nhất là con em mít ướt của mình. Đánh nhau chỉ là cách họ bày tỏ tình cảm mà thôi, chứ bảo cặp anh chị em nào yêu nhau sâu đậm nhất, hẳn là chị em họ Sung này.
Tình yêu Reply đến giờ hẳn đôi SW-BR là sâu sắc nhất. Tôi nghĩ BK có xu hướng sủng cặp phụ (2 mùa trước cặp phụ đều bình dị và sâu lắng hơn cặp chính) và cuối cùng bà ấy cũng đã đưa cặp phụ lên làm cặp chính. Chuyện tình của họ có sự đồng cảm, có sự ngưỡng mộ lẫn nhau, có sự tôn trọng, có sự đam mê, có trách nhiệm. Những điều ấy không tự nhiên mà có, chúng đã được bồi đắp dần qua năm tháng, qua sự chở che của gia đình và sự nỗ lực của từng người. Chờ một cậu bé trưởng thành, chờ một cô gái trở nên dịu dàng, họ chờ được và họ vì đối phương đã làm được điều đó.
Nhưng điều thiếu sót lớn nhất của Reply1988 không nằm ở mớ lầy của tuyến chính tìm chồng, mà là ở cách người ta biến tuyến chính trở nên mờ nhạt và thiếu muối trầm trọng trong những tập về cuối. Thật không nên đem một chuyện tình mệt mỏi, không đầu, không đuôi và không rõ ràng, và không liên kết được với các tuyến tình cảm khác như thế để làm phân tán sự tập trung trong một bộ phim gia đình. 2 tập cuối, từ đoạn TaekSun về với nhau thì đó đã là ending cho tuyến này. Có lẽ BK cũng không muốn để những cảnh sau đó của TaekSun vô vị như vậy, nhưng tôi nghĩ cũng chẳng còn cách nào khác. Vì bà ấy đã vô tình biến nó thành trò chơi tìm chồng căng thẳng, và sau một ván bài khó, người ta chỉ cần biết ai thắng là xong chuyện. Và vì đó là Taek và Sun, 2 nhân vật có tương tác khá kém với toàn bộ tổng thể tình làng nghĩa xóm mà bộ phim hướng tới, vốn chẳng có gì để nói thêm vào.
Tôi thấy thương JH, hay chính xác là thương cả nhà Kim. Nếu kết cục đã định xóm SSang Mun ấy phải chia tay nhau, sao lại vô tình để mẹ Kim ko còn liên hệ nào với mẹ Sung và mẹ Choi nữa? Lý do khiến tôi ưng Hwan về với Sun nhất là vì mẹ Kim ấy, tôi muốn 3 bà mẹ ấy dù có xa nhau thì vẫn còn những đứa con làm cầu nối cho mối quan hệ của họ, đến già cũng cần gặp nhau nói chuyện đám trẻ rồi con cái của đám trẻ ấy. Nhưng chả biết đây là thực tế hay gì, nhà Kim vẫn là nhà Kim, chẳng được một cái gì hết.
Tôi không thích những phút cuối phim. Không phải vì nó làm tôi khóc nên tôi ghét, mà vì nó thật sự khiến người ta buồn bực. Nếu đã là kí ức, sao không giữ gìn kí ức ấy thật nguyên vẹn và đẹp đẽ. Nếu đã muốn quay trở lại tuổi trẻ và ở mãi trong đấy, tại sao lại phá tanh bành cái nôi tuổi trẻ ấy rồi bày ra trước mắt người ta để đổi lại sự tiếc nuối? Đạo diễn, chúng ta cần nói chuyện về đoạn này.
Nguồn: (1)
vậy mới là phim chứ, vì thanh xuân chính là sự thiếu sót không hoàn thiện mà, như thế mới đem lại nuối tiếc , mà nuối tiếc thì mới khiến người ta nhớ mãi
ReplyDeleteKhông phải đâu bạn. Mình mới coi lại tập cuối. Xem xong nguyên series mà lòng thấy nao nao. Mình thấy biên kịch tinh tế lắm. Thật ra gia đình Duk Sun dọn về cùng một nơi với gia đình mẹ Báo Gấm mà. Ngay đầu tập hai cặp ông bố bà mẹ đã bàn, rồi đồng ý cùng về khu ngoại ô gì đó ( ko nhớ rõ tên). Đến cuối lúc nhà Duk Sun dọn đi, ông tài xế hỏi đi đâu, ba Duk Sun trả lời là tên địa điển hai người cùng bàn sẽ dọn về cùng đó. Mặt ổng còn ngơ ra khi biết mình bị lừa vì ông tài xế bảo chỗ đó quê xa ơi là xa ( mà ba mẹ Jung Pal nói với ba mẹ Duk Sun là vui lắm :)) Với cả Bong Jung lấy Mi Ok, mà Mi Ok là bạn Duk Sun, rồi cũng cập nhật tình hình của nhau thường xuyên mà.
ReplyDeleteMình biết Taek là chồng trước, nên cố tình xem xem đạo diễn cài cắm tình tiết ở đâu. Thì đúng là từ đầu đến cuối Taek luôn âm thầm lảng lặng được xác định là chồng. Từ cái tên " Taek", cho đến mẹ Duk Sun muốn Taek là chồng, Duk Sun cũng hay trêu Taek mau lớn để lấy chị làm chồng. Rồi từ hay sai Taek đi làm mì cho, cho đến quan tâm chăm sóc ân cần. Khi Duk Sun được mấy đừa bạn bảo là Sun Woo hay Jung Pal thích Duk Sun, là chuyển qua thích lại ngay ( vì cơ bản nàng này thích chuyện yêu đương và được yêu của tuồi mới lớn), nhiệt tình bắn tim cưa cẩm. Duy chỉ có với Taek, lúc nào cũng bảo bọc, ko bao giờ dám vượt quá giới hạn nghĩ đến chuyện hẹn hò cho vui. Vì với Duk Sun đó là thứ tình cảm giống như là tình thân mà bạn hay nói, gồm cả thương và yêu, trân trọng giữ gìn. Còn Taek thì thích Duk Sun lâu lâu thiệt là lâu rồi. mình thấy đâu ko phải là crush ( như với Sun Woo và Jung Pal)
Còn Về ending, xóm nhỏ không còn nhưng ký ức mãi còn, mình thích tưởng tượng cho bản thân những lúc có dịp, Bora, Duk Sun, bốn tên bạn, rồi ba mẹ chúng tụ tập về quê nơi cha mẹ Jung Pal và Duk Sun đang ở ( giờ là 1 gia đình rồi, dâu rể, bạn thân, chồng bạn thân...) dù ở đâu thì tinh thân xóm nhỏ vẫn mãi còn đó.
Cám ơn blog của bạn nha, coi phim xong thấy lòng nao nao không biết chia sẻ cùng ai, lang thang thấy blog của bạn, thấy nhẹ nhàng hơn:)
Hay quá, cảm ơn chia sẻ của bạn
Delete