[Cảm nhận] Hai tập phim dành riêng cho Taek

Thật ra, mình cảm thấy tập 15, 16 là tập dành riêng cho Taek.

Thông qua các nhân vật trong phim, biên kịch đã khắc hoạ một cách rõ nét hình ảnh của Taek.

Qua hình ảnh của bố Taek, câu chuyện của DR, JB cho thấy Taek là một người rất thông minh, muốn biết về cái gì thì cậu học rất nhanh và giỏi. Hoá ra, ngoài cờ vây, cậu còn rất giỏi khi chơi các trò chơi như: cờ tỷ phú, chơi điện tử… hay bất cứ cái gì mà cậu muốn biết.

Thêm vào đó, như mẹ SW nói: Taek giống bố nên rất hiếu thắng,muốn gì là phải làm cho bằng được. 


Do vậy, Taek đã quyết tâm thắng ở giải ING ở Trung Quốc và tỏ tình với Duk Sun

JH có nói: Taek rất ghét phải nhờ vả người khác. Vậy mà khi bố JH cần được phẫu thuật, Taek đã gọi điện nhờ Giám đốc bệnh viện giúp đỡ.

Rồi nhân vật trưởng phòng ở Viện cờ vây: mặc dù Taek không thích phỏng vấn nhưng vì trưởng phòng nói khó, Taek cũng chấp nhận phỏng vấn. Sau đó còn đưa tiền cho trưởng phòng để mời các phóng viên đi ăn. Phải nói là Taek rất chu đáo, nghĩ trước nghĩ sau.


Qua đoạn nói chuyện với bố về mẹ Sun Woo: Taek nói muốn bố được ăn cơm nóng hàng ngày kể cả khi Taek không ở nhà. Với Taek, chỉ cần bố hạnh phúc thì cậu cũng hạnh phúc. Taek đúng là một đứa con ngoan, hiểu chuyện, rất tình cảm.

Đến việc DS bị khó tiêu, Taek thấy DS như vậy cũng đi theo ngay để lấy thuốc cho DS uống. Ai bảo Taek là người không biết quan tâm? Ai bảo Taek là người luôn cần DS chăm sóc? Ai bảo Taek không tự lập, sống dựa dẫm vào đám bạn? Ai bảo Taek không tự đứng trên đôi chân của mình chứ?


Taek đó, khi mệt, khi đau đầu, khi ốm, Taek biết mua thuốc, biết chăm sóc bản thân mình. Taek biết quan tâm đến cảm xúc của bố và giờ Taek còn biết chăm sóc DS nữa.

Khi biết tình cảm của JH, giữa tình bạn và tình yêu, không thể ích kỷ chỉ nghĩ cho bản thân mình Taek đã quyết định không tỏ tình với DS. Nỗi buồn ấy, chỉ một mình cậu biết, chỉ một mình cậu chịu đựng.


Mọi người có thể thấy Taek khóc vì tình yêu như vậy hơi quá so với độ tuổi 18 của cậu ấy. Nhưng, mọi người đã quên rằng Taek đã phải chịu đựng mất mát khi còn quá nhỏ, và cậu buộc phải trưởng thành rất sớm. Taek không phải ngày ngày đi học, rồi vui chơi như bạn bè cùng lứa mà cậu còn phải mang trên vai trách nhiệm quốc gia.

Và điều quan trọng hơn cả, với Taek, DS là một người vô cùng quan trọng, vô cùng quý giá trong cuộc đời cậu ấy. Có lẽ nào cậu ấy không được “cảm thấy không thể sống thiếu DS”?, lẽ nào cậu ấy không được khóc?

Khi bạn mất đi điều quan trọng, quý giá với bản thân mình, liệu bạn có không rơi nước mắt???

Nguồn: (1)
Next PostNewer Post Previous PostOlder Post Home

0 nhận xét:

Post a Comment