[Cảm nhận] Cô gái đến từ hôm qua

Cô gái đến từ hôm qua

Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại
Vào một ngày mai như hai người bạn
Một ngày để quên tất cả lại nhớ về nhau
Cùng năm tháng còn ấu thơ



Anh yêu cô từ những năm anh còn thơ bé. Anh yêu cô khi còn chưa kịp nhận ra tình yêu là gì. Anh yêu cô khi cô trở thành điều quan trọng nhất mỗi ngày của anh.
Anh yêu cô, khi còn là cậu bé.
Thế rồi, thời gian cứ chầm chậm trôi qua. Anh quen có cô trong đời. Anh quen nhìn thấy cô mỗi sớm và mỗi tối. Anh quen nhìn cô nhảy, cô cười, cô đùa... Và anh quen cãi nhau với cô, như một cách để cô luôn chú ý đến sự hiện diện của anh.
Anh đã yêu cô, khi là một thiếu niên.
Anh dành hết tất cả những gì mình có thể cho cô. Tặng cô một trái tim non nớt. Tặng cô những nụ cười ngây thơ. Tặng cô tất cả sự chăm sóc âm thầm và lặng lẽ. Tặng cô những ánh mắt đầy trìu mến và thương yêu, dẫu cho cô chẳng hề biết tới.
Thế nên anh mới quay lại tìm cô. Thế nên khi cả hai người ở trong con hẻm nhỏ, trái tim anh mới rộn ràng. Thế nên anh mới mỉm cười khi thấy cô trên TV. Thế nên anh nhớ rõ rằng cô thích gì, cô muốn gì, và cô cần gì.
Anh hiểu cô rất rõ.
Anh đã yêu cô bằng tình cảm thuần khiết của một chàng trai.
Nhưng anh đến sai thời điểm.
Yêu ai bao lâu Ai yêu ai nhiều hơn Ai trong số chúng ta có quyền nói về điều đó?
Không ai cả.
Họ đều đã yêu.
Khi anh nhận ra cậu bạn mình trân quý cũng yêu cô. Khi anh nhận ra mọi thứ không bao giờ vẹn nguyên như cũ. Khi anh nhận ra tình yêu của mình có thể phá hỏng tình bạn.
Anh lựa chọn làm một thằng hèn.
Anh lựa chọn làm người chịu tổn thương.
Anh đã yêu cô, khi chuẩn bị trưởng thành.
Tình yêu sao giấu được hả anh? Nếu anh lựa chọn lùi bước, sao ánh mắt anh còn không cam lòng đến thế? Sao ánh mắt anh còn ngọt ngào đến thế? Sao anh vẫn thức hàng đêm?
Đau lắm anh ơi

Tình yêu đầu trôi xa dư âm để lại
Và nếu thuộc về nhau em sẽ trở lại
Và anh được thấy hoa rơi như cơn mưa
Tươi thắm những con đường


Anh trở lại. Trở lại với tình yêu đầu ấy. Nhưng anh mãi mãi chọn sai thời điểm. À không, anh chọn đúng thời điểm. Nhưng người định mệnh chọn lại không phải anh.
Anh đến chậm nửa bước. Anh nhìn cậu ấy che chở cho cô ấy. Để lại anh đằng sau với toàn những đắng cay. Và đau đớn.
Hóa ra anh trở lại, để cố gắng lần cuối...
Và nói lời tạm biệt.

Dường như là vẫn thế em không trở lại
Mãi mãi là như thế anh không trẻ lại
Dòng thời gian trôi như ánh sao băng
Trong khoảng khắc qua chúng ta


Cô ấy không trở lại. Và anh thì không trẻ lại. Không trẻ lại, nên tất cả những niềm vui nỗi buồn trong tình yêu xưa cũ, anh phải giấu. Không trẻ lại, nên lời tỏ tình chỉ có thể đến muộn 6 năm. Không trẻ lại, nên người cô ấy yêu đã không bao giờ là anh nữa.
Khi anh quay sang nói mọi chuyện như một lời bông đùa, khi cô ấy mỉm cười nhìn anh, khi tất cả rời đi bỏ lại chiếc nhẫn vô chủ...
Mối tình đầu của anh cũng mãi mãi nằm lại thời khắc ấy.
“Mình thích cậu.”
“Mình yêu cậu.”
“Mình đùa thôi.”

Nhiều năm xa hạnh phúc anh muốn bên em
Cuộc đời nay dẫu ngắn nỗi nhớ quá dài
Và cũng đã đủ lớn để mong bé lại
Như ngày hôm qua

Anh sẽ nhớ đến cô trọn cả cuộc đời. Và cô cũng sẽ biết rằng anh từng yêu cô, dẫu cô chẳng bao giờ hiểu nổi tình yêu đó sâu đến mức nào...
Nhưng cả hai đã đủ lớn để mong bé lại.
Như ngày hôm qua.

Đến một ngày, chúng ta sẽ cùng ngồi lại nơi nào đó, khi mỗi người đã có những khoảng trời riêng, nhìn nhau bình thản, và nhận ra dù đã đi qua những khó khăn đến mấy, dù đã vấp bao nhiêu lần, dù chuyện gì xảy ra…
Thì, chúng ta rồi sẽ ổn thôi.
Viết cho người đàn ông của em vài câu thơ:

Năm tháng trôi qua như sương như khói
Chuyện cũ trôi đi tựa gió tựa mây
Cảnh còn ở đó, người đâu mất?
Một đoạn đời bỗng hóa giấc chiêm bao

Nguồn: (1)
Next PostNewer Post Previous PostOlder Post Home

0 nhận xét:

Post a Comment