[Cảm nhận][Tập 19] Đôi lời cho bố Dong Il

Xem tập hôm nay tự nhiên mình muốn viết mấy dòng cho bố Dong Il.


Cảnh DS đọc lời cám ơn của ba chị em với bố thật là xúc động. Dù mình không hiểu được nội dung, nhưng mình có thể cảm nhận được tình cảm của ba chị em gửi đến bố. Cả gia đình, bao nhiêu năm, đã chỉ dựa vào mình đồng lương của bố. Mình nhớ lại cảnh lúc bố đợi NE về, nghe bạn bè gọi NE là nhà nửa tầng hầm, chắc bố đã phải buồn lắm. Bố luôn tận tâm, tận lực với công việc, đi làm từ sáng tới tối khuya, hễ việc gọi tới là đi. Bố cố gắng để cho con cái có cái ăn, cái mặc, có đôi giầy mới, được bằng bạn bằng bè. Để nuôi không phải một mà tới ba đứa trẻ được khôn lớn có ngày này, những vất vả của bố chẳng thể nào đong đếm được. Tuy bố hay to tiếng, không biết nói những lời tình cảm với vợ như bố Kim, nhưng cả nhà, vẫn luôn là dựa vào bố, để được chia sẻ, được tiếp thêm sức mạnh cho mỗi bước đi trong đời - là mẹ Sung lúc phải đi khám bệnh, là Bo Ra lúc chia tay bố dúi cho gói thuốc với chút tiền tiêu vặt, là DS lúc bố bảo không có ước mơ cũng không sao, con vẫn có thể đi tìm mà... Nếu có một lời để dành cho bố thì chắc chắn sẽ là "Bố là bố, đơn giản như thế, vĩ đại như thế!"

Hôm nay có thêm cảnh lúc mẹ Sung tiền mãn kinh, DS về chăm sóc cho mẹ, sơn móng tay cho mẹ, bố cũng lại tham gia. Nhìn bàn tay bố mẹ sơn đỏ chói như nhau vừa buồn cười vừa có chút ganh tị, bố yêu và quan tâm, không ngại làm xấu mình để người mình yêu được vui vẻ, bố đúng là số 1.

Nguồn: (1)
Next PostNewer Post Previous PostOlder Post Home

0 nhận xét:

Post a Comment