[Cảm nhận] Bora à, hãy mạnh dạn nói lời yêu thương

Sung Bora à, chỉ cần một lần cậu làm được là những lần tiếp theo sẽ rất đơn giản, không hề khó chút nào đâu. Chỉ cần cậu phá vỡ bức tường bấy lâu nay cậu dựng lên giữa bố và cậu là được mà. Chỉ cần cậu tiến một bước, bố chắc chắn sẽ bước tất cả những bước còn lại để tiếp nhận yêu thương bấy lâu nay cậu giấu kín. BR, 3 từ ấy không khó đến vậy đâu ~


Gửi bản sao của mình~

Và cũng chính lý do đấy mình ghét Bora - mình ghét những khi khi cậu đành hanh với DS, mình ghét cậu khi cậu đòi bố mẹ đổi kính mới khi kính cũ nhìn có vẻ vẫn còn tốt, mình ghét cậu khi DS không được cậu nhường trứng rán - món nó thích nhất cho vào bữa sáng, mình ghét cái cách cậu động tý là túm tóc, là đánh nó, mình không thích kiểu nói chuyện của cậu với bố mẹ nữa, cứ thủng thẳng, khó chịu và cả cậu nữa, cả ngày chỉ nhăn nhó không chịu cười. Người đâu mà tính nết khó chịu, khó chiều, không thể yêu thương nổi. Mình cũng là con trưởng, dưới mình cũng là một cô em gái, khi nhìn thấy cậu mình đã cảm tưởng như gặp lại chính mình những năm về trước. Vì là con cả, lúc sinh ra chỉ có mình mình nên được bố mẹ chiều, đến khi có em gái tình cảm cũng như sự quan tâm bị phân làm đôi khiến mình trở nên ích kỷ. Mình với cậu quá giống nhau, thật tệ phải không? Như nhìn qua một tấm gương, thấy mình thật xấu xí, mình thấy thương DS và thương em gái mình thật nhiều. Sinh nhật mình năm nào cũng được tổ chức còn em mình thì không, chúng nó đã thiệt thòi hơn chúng ta rất nhiều rồi, BR ah, hãy yêu thương DS nhiều hơn nữa nhé.

Nhưng mình hiểu cậu không chỉ đơn thuần là một cô gái như vậy, bởi nếu thế SW nó không thể thích cậu nhiều như thế đâu. BR trong lòng mình còn là một cô gái ấm áp, luôn sống với 100% nhiệt huyết, luôn căng tràn nhựa sống, thông minh, học giỏi và mang trong mình một trái tim nóng. Cậu có lý tưởng và ước mơ. Mình cũng đã trải qua những năm tháng tuổi trẻ như vậy đấy, học hành nhưng cũng không quên cống hiến cho đời, cho người. Hình ảnh một cô gái tham gia biểu tình khiến mình ngỡ là mình của những năm trước với những bước chân không mỏi, đi khắp nơi để cống hiến sức trẻ, sức khỏe và lòng nhiệt thành. Cảm ơn cậu, BR vì đã là một cô gái như thế.

BR của mình cũng ấm áp lắm, cậu đã từ bỏ ước mơ làm Luật sư chỉ vì gia đình không có điều kiện, nhìn cái cách cậu an ủi em trai em gái trên xe về quê khi bà nội mất, tuy vụng về nhưng đong đầy yêu thương. Cậu đã không khóc chỉ bởi cậu là chị cả, trách nhiệm của cậu là chăm sóc và lo lắng cho 2 đứa e đang rối tinh rối bời. BR lúc ấy trưởng thành và chín chắn cực kỳ. Cô bé BR ngồi bên cạnh SW trong đám tang bố cũng khiến mình cảm động lắm, cái nắm tay ấy, những lời nói ấy có lẽ không chỉ SW mà mình cũng cảm thấy ấm áp vô cùng (dù tay cậu lạnh lắm à).


Nhưng BR à, yêu thương là phải thể hiện trước khi quá muộn, mình biết cậu với bố luôn có một rào cản vô hình đứng giữa, mình biết cậu rất ngại khi mở lời nói những câu yêu thương với bố. Mình cũng vậy mà, đối với những người như chúng mình có lẽ chỉ luôn giữ những lời nói ấy cho đến khi quá muộn mới kịp nhìn lại, hối tiếc tại sao lại không nói như thế với bố sớm hơn. Mình biết cậu đang nghĩ gì mà, nước mắt cậu đã rơi, bố vẫn luôn ở đấy BR à, vẫn luôn đứng đấy, dang rộng cánh tay đón cậu vào lòng, mở lòng mình ra một lần thôi, rồi những lần sau sẽ rất dễ dàng. 3 từ " Con yêu bố" không quá khó phải không? Mình chỉ mong một lần được nghe thấy cậu bày tỏ yêu thương đối với những ng mà cậu trân quý. Như đối với SW, hnhu cậu cũng chưa từng nói nhớ nó, thích nó đúng không? Vậy thì còn chờ gì nữa, Show them ur warm heart, pls? Đi xa nhà nhớ thường xuyên gọi điện về nhà cho bố mẹ an tâm nha, gợi ý nè (nói qua điện thoại dễ hơn đó SBR ạ) heheheh

Cảm ơn cậu vì đã vẽ nên một "mình" rất chân thực, đã cho mình biết mình cần phải làm gì, cho mình hiểu mình đã xấu xí như thế nào.

Và chúng mình, cùng cố gắng nhé, mình cũng chưa làm được như những điều mình khuyên cậu đâu, nên thi xem ai sẽ nói ra được trước nhé.

(Bố mình cũng giống bố cậu lắm, cũng chẳng bao giờ nói lời ngọt ngào với mình dù rất chiều mình)

"Thời gian sẽ trôi đi. Cho nên thời gian luôn mang đến sự li biệt. Cho nên thời gian chỉ để lại cho con người ta sự hối tiếc mà thôi. Nếu yêu một người thì hãy nói ngay cho người đó biết. Hãy nói ra trước khi khoảnh khắc bận rộn đó trở thành niềm hối tiếc khôn nguôi sau này. Có lẽ thời gian đã tặng cho chúng ta món quà lớn nhất chính là những kí ức về khoảng thời gian mà ta từng được yêu thương. Thế nên trước khi muộn hơn nữa, hãy chiến thắng sự xấu hổ và bày tỏ tiếng lòng mình. Hãy nói cho họ biết bạn yêu họ nhiều đến thế nào."

Nguồn: (1)
Next PostNewer Post Previous PostOlder Post Home

0 nhận xét:

Post a Comment